Hotline: Mr Linh 098.148.6162
Bi kịch diễn ra sáng 29/2. Nó gợi lại câu chuyện của tôi cách đây đúng một tháng, câu chuyện buồn mà tôi đang cố gắng để quên đi. Đêm đó, dù biết đã rất muộn, tôi vẫn từ chối lời đề nghị giữ tôi ngủ lại ở quê. Bởi tôi tin tưởng vào đường một chiều, nếu đi đúng theo hướng mũi tên chỉ, tôi sẽ nhanh chóng về đến trung tâm thành phố. Tôi đã đi qua những cung đường rất đẹp, điệu nhạc du dương, tiếng gió lùa qua khe cửa kính khiến tôi muốn ngả ghế ra phía sau để tận hưởng cảm giác như đang bay. Bất chợt, tôi nhận thấy chiếc xe tải đi nhầm vào luồng đường của tôi, trong khi tôi điều khiển xe với tốc độ nhanh hơn cho phép. Tôi chỉ kịp đánh lái sang trái ở những giây cuối cùng, cú đâm trực diện vào dải phân cách tạo ra tiếng nổ lớn đã biến chiếc xe của tôi trở thành đống sắt vụn.
Tôi đã sống sót bởi vì quá may mắn.
Tai nạn bất ngờ và dữ dội đã sắp xếp lại những suy nghĩ và cuộc sống của tôi. Vài ngày sau đó tôi không làm gì cả, chỉ dành thời gian hồi tưởng từng chi tiết. Tôi cảm thấy có lỗi với bản thân, muốn học được điều gì đó từ sự cố. Và tôi bắt đầu nhìn ra nhiều bài học ẩn chứa trong vụ tai nạn.
Bài học đầu tiên là sự chủ quan, khi tôi quên mất rằng để về được đến đích phụ thuộc rất nhiều vào cách tôi lái xe. Rõ ràng tôi đã không kiểm soát được vận tốc nên mới xảy ra tai nạn. Nhiều lái xe cũng rơi vào trường hợp giống tôi, họ để chiếc xe của mình vội vã lao đi dẫn đến những tình huống không kiểm soát được tốc độ khi có sự cố bất ngờ xảy ra. Người ngồi sau tay lái thường gặp rất nhiều tình huống phải xử lý khẩn cấp, đặc biệt là ở Việt Nam - nơi hạ tầng giao thông không đủ chất lượng và ý thức người tham gia giao thông kém.
Bài học tiếp theo là phải đi đúng làn đường của mình. Nhiều người không nghĩ như vậy, họ lấn làn để mong đến đích nhanh hơn. Chiếc xe Camry trong vụ tai nạn hôm qua là ví dụ rất điển hình, nó lấn hoàn toàn sang phần đường bên trái và lao đi với vận tốc kinh hoàng, nó nhanh chóng vượt qua một chiếc xe khác ở đoạn đường hẹp với chướng ngại vật không cho phép vượt. Nếu không biết vị trí và giới hạn cho phép của mình, hậu quả sẽ khó lường. Chiếc xe tải đi nhầm làn đường đã gây tai nạn cho tôi. Chiếc xe Camry đi trái làn đường đã hất tung những con người vô tội.
Một điều quan trọng nữa là ngay sau vụ tai nạn, một người đàn ông 39 tuổi đã tự nhận điều khiển chiếc xe trong tình trạng say rượu. Khi lái xe say rượu, họ sẽ không thể đi đúng phần đường, cho dù con đường có rộng hơn gấp chục lần; họ sẽ gây tai nạn, cho dù đã thuộc lòng tất cả bài học mà tôi vừa dẫn ra trên đây.
Những bài học tôi rút ra không phải trả giá bằng mạng sống của người khác, mà chỉ bằng một chiếc xe nát vụn. Nhưng nhiều người không được may mắn như vậy. Họ phải trả giá bằng mạng sống của người khác hoặc thậm chí không có cơ hội để rút ra bài học cho mình.
Mạng sống con người là mong manh. Là bác sĩ, từng nhiều lần đau đớn, bất lực khi chứng kiến bệnh nhân rời bỏ cuộc đời trong những hơi thở cuối cùng, tôi hiểu rõ điều đó. Nhưng khi xem lại vụ tai nạn của chiếc xe Camry, hơn cả sự đau đớn, trong tôi trào lên cảm giác căm phẫn, bất bình.
Sau tay lái của bạn là số phận bao nhiêu con người vô tội. Bạn không có quyền tước đi sự sống quý giá của họ bằng sự bất cẩn của mình. Bởi như thế là tội ác.